Breaking News
Loading...
Wednesday, July 22, 2015

Truyện trinh thám: Pháp y Khả Khả- An Lan Du Nhiên ( Chương 1)

9:54 PM
Tên truyện: Pháp y Khả Khả 
Tác giả: An Lan Du Nhiên.
Convert: Lưu Hà
Editor: Tôm.
Thể loại: Trinh thám pháp y.
Nguồn: http://truyendich.2vblog.com/
   
Chương 1. Mi đến vì ai
Toa tàu điện ngầm lắc lư, một người phụ nữ đang ôm đứa trẻ khe khẽ nói chuyện với nó, một cụ già đang ngồi trên ghế nhắm mắt nghỉ ngơi, mấy thanh niên trẻ im lặng đứng trong toa, thân mình hơi lắc lư theo chuyển động của toa tàu.
Đột nhiên, một cô gái đang đứng quay phắt người lại, đối mặt với một gã đàn ông nói : "Trả tôi"
Vẻ mặt gã đàn ông hơi ngơ ngác: " Cái gì vậy?"
"Anh móc trộm ví da của tôi"
" Thần kinh, ai trộm cái gì của cô..." gã đàn ông vừa nói vừa xoay người định bỏ đi, vừa bước được bước thứ hai, đột nhiên bị vấp ngã, đến khi định thần lại, đã thấy cơ thể bị cô gái kia hung hăng đè chặt xuống mặt đất. 
Hắn vừa định nổi giận thì chợt thấy trên cổ lành lạnh, một chiếc dao phẫu thuật nhỏ đang kề sát vào cổ. Hắn run run nhìn lên, theo sau ánh dao là ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của cô gái kia.
Trong toa xe im lặng như tờ, tất cả mọi người đều sợ đến ngây người.
Cô gái chẳng hề mảy may để ý đến bầu không khí xung quanh, cô vẫn ngồi trên người gã đàn ông, tay phải ép sát con dao phẫu thuật vào cổ hắn, tay trái bắt đầu lục soát người hắn. Thấy hắn hơi cựa quậy, cô mỉm cười nói : "Mất máu ở động mạch cổ chỉ cần năm phút đồng hồ là sẽ đi gặp thượng đế, yên tâm, đến lúc đó tôi sẽ phụ trách đưa anh vào nhà xác."
Gã đàn ông sợ đến mồ hôi đầy đầu.
Trong toa xe người phụ nữ trẻ len lén dắt đứa con nhỏ lặng lẽ rời đi theo lối đi nhỏ. Cụ già run run rẩy rẩy, lần tìm điện thoại đeo trên cổ tay cũng chuẩn bị rời đi.
Chốc lát sau, cô gái lại móc ra từ trên người gã đàn ông một chiếc ví da màu khác ném ra.
"Anh ra ngoài đem theo cũng không ít tiền nhỉ ?" Cô gái chậm rãi cười nói.
Trong xe vang lên những tiếng xì xào bàn tán.
Khi cô lấy ra được một chiếc ví da nhỏ màu cafe, liền cười thoả mãn, nhìn xuống người đàn ông dưới đất nói : "Cảm ơn anh đã cẩn thận giữ hộ tôi ví da", vừa nói con dao phẫu thuật trên cổ cũng khẽ trượt xuống: "Còn nữa, hoan nghênh anh đi báo cảnh sát, anh có thể báo trực tiếp đến đại đội cảnh sát hình sự, sau khi báo án xong cũng có thể lên phòng tìm tôi chơi, phòng làm việc của tôi ngay đầu tầng bốn phía tây, phòng khám nghiệm tử thi khoa pháp y ."
Cô mỉm cười quan sát nét mặt đã hóa đá của gã đàn ông, nhẹ nhàng đứng dậy, vỗ vỗ quần áo đầy bụi đất, trong nháy mắt đã khôi phục sắc mặt lạnh lùng: "Bây giờ thì, cút đi."
Tất cả mọi người đều sững sờ tại chỗ, gã đàn ông đang nằm trên mặt đất quét ánh mắt nhìn sắc mặt khác thường của mọi người trên toa xe, vẻ mặt chợt xanh chợt tím. Qua vài giây, cửa tàu điện ngầm mở, gã đàn ông dáng vẻ thất thểu vội vã xông ra cửa chạy tháo thân.
Trong xe yên tĩnh dị thường, mỗi người đều tự nhủ, không có chuyện gì xảy ra, không có chuyện gì xảy ra.
Đột nhiên vang lên một hồi chuông :"Tiểu lôi thôi~~ lôi thôi thật đó nha~~ lôi thôi đại vương chính là hắn..." Chuông điện thoại di động reo, vài người lấy hết can đảm nhìn lại theo tiếng chuông, còn cô gái kia, dường như chẳng hề bận tâm để ý đến ai, thản nhiên bấm nghe điện thoại.
" Hửm?... biết rồi, anh nhớ canh chừng hắn, à... đội trưởng hình cảnh giống mèo mun ấy tên là gì nhỉ?... A chính là anh ta, đưa số đi động cho tôi, tôi gọi báo cho anh ta một tin xấu."
Trong cuộc họp ngày hôm qua Cục công an thành phố đúng là đã gây áp lực cho đội hình sự, ra hạn định yêu cầu phải điều tra có tiến triển đối với một loạt vụ án hình sự xảy ra gần đây, khiến cho Chu Đại Tăng cả đêm gần như mất ngủ. Buổi sáng nửa tỉnh nửa mê bò vào phòng làm việc, vừa rót được chén trà, chuẩn bị kéo rèm cửa sổ thư giãn một chút bình ổn tâm trạng thì điện thoại trong túi lại reo. 
Trong lòng anh thực sự muốn chơi trò mất tích một cách chuyên nghiệp. Di động reo đến hồi chuông thứ ba, đội trưởng đội cảnh sát hình sựu rốt cuộc cũng phải nhấc máy.
" Alo, Chu Đại Tăng nghe, ai vậy?" 
Vừa nhận điện thoại vừa bắt đầu uống trà.
" Chúc mừng anh, đội trưởng Chu, tối qua anh mang một nữ thi không đầu đến rồi thản nhiên ra ngoài chơi."
Phụt! Đại Tăng phun ra nửa miệng trà... 
"Cô... là ai?"
"Tầm Khả Nhiên khoa pháp y."
Đại Tăng ngẩn người, nhớ lại người này. Nghe nói tháng trước lão bác sỹ pháp y già về hưu đã tiến cử đồ đệ duy nhất của lão, một cô gái mặt búng ra sữa mà khiến toàn bộ cục công an không ai dám đắc tội với khoa pháp y. 
Đầu óc anh ta quay cuồng, cô ta tới làm được mấy tháng rồi nhỉ, lão tử từng đắc tội với cô ta sao?
" Cái này... bác sỹ Tầm, tôi cũng không rõ"
" Mười lăm phút nữa tôi sẽ đến phòng phẫu thuật."
... Đầu kia điện thoại đã cúp, đầu này Đại Tăng bắt đầu đau đầu.
Gập điện thoại lại, Tầm Khả Nhiên có chút bực bội, liếc mắt nhìn xung quanh toa xe, thầm nói, hôm nay là cái ngày gì vậy, mọi thứ cứ nháo nhào hết cả lên. Dám qua mặt đội trưởng hình cảnh, trộm tử thi trong phòng khám nghiệm, để ta xem mi là người hay là ma.
Thi thể được tìm thấy rất nhanh kèm theo ghi chú không rõ người viết: "Thi thể số hiệu 46 đã xử lý xong, đưa đi hỏa táng", kết quả là sáng nay thi thể đã được đồng nghiệp đưa đến nhà tang lễ.
Đại Tăng nắm chặt điện thoại, nhìn thi thể kia trong lòng điên tiết, rõ ràng nữ thi này có đầu:
"Bác sỹ Tầm, tôi nhớ rõ trong điện thoại cô nói nữ thi kia không đầu". 
Đại Tăng theo Tầm Khả Nhiên vào phòng khám nghiệm tử thi:
"À, nữ thi không đầu hiệu 64, anh nghĩ là cô ta sao?" 
Tầm Khả Nhiên lo lắng hỏi.
Đại Tăng hơi bực mình: "Không phải nữ thi đó vậy là ở án mạng nào?"
" Là vụ án say rượu gây chuyện."
" Cái gì?".
" Haha, cục giao thông ở đây nhờ chúng tôi tới giúp một tay." 
Trợ lí  khoa pháp y Hiểu Triết từ bên ngoài đi vào: " Sáng sớm nay tôi chuẩn bị bắt đầu khám nghiệm tử thi, lại phát hiện không thấy nữ thi đâu, liền vội vã gọi điện, được rồi".
Trong tay Hiểu Triết cầm bản kết luận: " Phía trên này có ghi chú ' Thi thể hiệu 46 xử lý xong, đưa đi hỏa táng' cái này tôi không viết, là chị Tầm viết sao?"
Tầm Khả Nhiên nhận bản báo cáo, nhíu mày: " Không phải tôi viết"
Mọi người trao đổi ánh mắt.
Đại Tăng mỉm cười: "Cái này thú vị đấy"
"Cái gì thú vị vậy lão đại?" một thanh niên trẻ từ cửa phòng thí nghiệm thò đầu vào hỏi.
" Muốn biết thì vào đây, đừng có lén la lén lút ngoài cửa như thế." Đại Tăng gào lên.
Người thanh niên chầm chậm đi vào, Tầm Khả Nhiên thấy ánh mắt anh ta khẽ hướng lên trần nhà, đoán chừng là sợ thi thể, cười nói:
" Sợ người chết mà vẫn có thể làm cảnh sát sao?"
" Ai nói tôi sợ!"
" Được, thể hiện đi, ở đây toàn người can đảm."
Đại Tăng hất hàm: " Tiểu tử Khiếu Bạch Linh, mới tới, cứ gọi cậu ta là Tiểu Bạch."
"Lão đại, tôi không còn nhỏ..." 
Bạch Linh lẩm bẩm một câu, ánh mắt từ trên trần nhà hạ xuống, liếc một cái liền thấy bàn khám nghiệm tử thi, a... liền vội vã chuyển xuống nhìn mấy viên gạch dưới đất.
Tầm Khả Nhiên nhíu mày tiếp tục xem bản báo cáo.
Đại Tăng nhìn về phía Bạch Linh: " Điều tra đến đâu rồi?"
Bạch Linh vừa đếm mấy viên gạch vừa nói: " Nhà tang lễ chỗ này nói tối qua lúc đang khám nghiệm tử thi trong phòng thì điện thoại nội bộ reo, có một người đàn ông gọi điện đến bảo bọn họ đến đưa thi thể đi, đội an ninh tuy cảm thấy khó hiểu, nhưng bản báo cáo trên viết rất rõ ràng yêu cầu đem đi hỏa táng, cho nên mới để họ mang thi thể đi.
" Giọng đàn ông?"
" Đúng vậy"
Đại Tăng nhìn về phía trợ lí pháp y Hiểu Triết.
Hiểu Triết vội hỏi: "Không phải tôi, tối qua tôi còn đang ở trường đại học ở ngoại thành, sáng sớm nay mới theo xe của trường vào thành phố."
" Khoa pháp y không có đàn ông đi khám nghiệm cùng sao?" 
Đại Tăng hỏi.
" Khám nghiệm tử thi ngoài tôi và chị Tầm còn có hai giáo sư, một đang đi tăng cường hỗ trợ rà soát án tồn đọng cho tỉnh khác, một đang tham dự hội thảo ở nước ngoài tháng sau mới về. Còn có một bác lao công nữa." Hiểu Triết trả lời.
" Không phải bác lao công" 
Tầm Khả Nhiên ngẩng đầu nói: " Bản kết luận, nét chữ tương đối có lực, không thể là bác lao công viết, câu chữ lưu loát, chữ nối chữ rất liền mạch, người này nhất định phải có chuyên môn, mà bác lao công cũng  ngoài sáu mươi nên không thể là người đó. Hơn nữa có thể thấy mấy dòng này rõ ràng là viết láu, chứng tỏ hắn viết trong lúc đang nóng vội, kẻ này lá gan thật không nhỏ, Hiểu Triết, sáng sớm nay em có động vào điện thoại trên bàn không?"
Hiểu Triết lắc đầu.
"Kiểm tra dấu vân tay và nước bọt trên điện thoại, tiểu tử này có thể sơ suất để lại dấu vết, cho dù đối chiếu trong kho DNA tội phạm không khớp, cũng có thể lưu lại sau này bắt được hắn thì làm so sánh."
Hiểu Triết bừng tỉnh hiểu ra, vội vàng đi lấy thiết bị.
Đại Tăng nhìn chằm chằm bàn khám nghiệm tử thi suy nghĩ, nói
:" Có thể nào là nhầm lẫn giữa nữ thi hiệu 46 và 64 không?, có thể nào thứ mà hắn muốn tiêu hủy chính là nữ thi không đầu?"
" Có thể lắm!" Bạch Linh kêu lên: " Dù sao vụ án nữ thi không đầu cũng vô cùng chấn động. Cấp trên và truyền thông đều theo dõi rất sít sao."
Tầm Khả Nhiên gấp lại bản báo cáo: "Không loại trừ khả năng này. Việc chặt đầu nữ thi chứng tỏ rằng tên tội phạm này muốn tiêu hủy những chứng cứ bất lợi cho mình trên thi thể. Chém đứt cái đầu, đúng ra thì hắn sẽ không cần phải lo lắng gì nữa, nhưng vì sao lại phải hủy thi." Tầm Khả Nhiên nhíu mày vừa nói vừa kéo nữ thi không đầu hiệu 64 từ ngăn tủ ra.
Bên trái, là thi thể chưa thể xác minh thân phận, không đầu, ngoài ra trên người không hề có vết thương nào, nữ thi hiệu 64.
Bên phải là nữ thi hiệu 46, tử vong vì tai nạn giao thông, nửa người dưới bị bánh xe nghiền nát đến biến dạng.
Nửa đêm, ở phòng khám nghiệm tử thi táy máy chân tay, tiểu tử, ngươi vì ai mà đến?
Xoay người đi tới trước mặt đám Đại Tăng, vẻ mặt Tầm Khả Nhiên ngây ngốc hỏi: "Nếu có người nửa đêm lẻn vào phòng làm việc của anh, đi tiểu lên bàn làm việc của anh, anh sẽ làm thế nào?"
" Đánh, làm thịt hắn!" Tiểu Bạch không cần suy nghĩ.
Đại Tăng thưởng cho Tiểu Bạch một cái vỗ tay: " Bác sỹ Tầm, bất kể việc này là nhằm vào ai vì nguyên nhân gì, tôi đảm bảo sẽ điều động nhân lực truy rõ nguyên nhân, đồng thời tăng thêm người bảo vệ chỗ này, cô cứ yên tâm."
Tầm Khả Nhiên gật đầu, xoay người rời đi: " Không cần bảo vệ đâu, ở đây người chết cũng có thể dùng được."
....... Trong nháy mắt, Đại Tăng và Bạch Linh cùng cảm thấy lạnh sống lưng.
Buổi trưa, phòng ăn đội hình cảnh nhốn nháo, nắng chiếu vào chỗ ngồi, Tầm Khả Nhiên một mình yên lặng uống gì đó. Vừa tới đội hình cảnh một thời gian, bởi vì ở đây nam nữ thiếu cân đối mà Tầm Khả Nhiên là một nha đầu mới 20 tuổi thoạt nhìn rất khả ái, buổi trưa mỗi khi cô xuất hiện ở căn tin, luôn có đám đàn ông theo ngồi xuống cạnh cô với đủ những lí do kì quái khó hiểu. Tầm Khả Nhiên nghĩ thấy buồn cười, thường cười đùa đem đồ ăn còn nóng cùng những thi thể giải phẫu ra liên hệ so sánh, khiến mọi người xung quanh thật sự không nuốt nổi, dần dần, đám đàn ông lặn mất. Được yên tĩnh, cô rất thỏa mãn, mỗi ngày buổi trưa đều nương nhờ phòng ăn thủy tinh dưới ánh mặt trời, ngây người một lúc.
Chỗ ngồi đối diện, một thân đen thùi lùi ngồi xuống, Tầm Khả Nhiên ngẩng đầu, thấy Chu Đại Tăng râu ria xồm xàm đầy mặt.
" Cỏ dại mọc thành bụi." Tầm Khả Nhiên chế giễu.
" Cái gì?" Đại tăng mờ mịt.
" Không có gì, tôi nói ánh nắng tươi sáng." Nhưng bĩu môi " Đội trưởng đại nhân, bây giờ đang là lúc nghỉ trưa."
Ý nói, mau cút xa một chút.
Chu Đại Tăng cười cười, chuẩn bị hút thuốc, ngẩng đầu lên phát hiện nha đầu đối diện giơ tay chỉ lên tường kí hiệu cấm hút thuốc, anh ngẩn người, rút điếu thuốc về.
" Mùi gì vậy? Thơm quá." Đại Tăng liếc nhìn cốc ca-cao trước mặt Tầm Khả Nhiên.
Cô chưa kịp mở miệng, Đại Tăng đã với tay cầm chiếc cốc của cô, hương vị socola ngọt ngào tản ra, dưới ánh nắng mặt trời toát ra hơi ấm lạ kì.
Đại Tăng cười nói "  Hóa ra là một bạn nhỏ yêu thích ca-cao."
 Khả Khả roạt một tiếng đứng lên, giành lại chiếc cốc, xoay người nhanh chóng rời đi.
Đại Tăng không nhịn được cười rộ lên, anh thấy cô có chút đỏ mặt.
Một người cười xong mới nhớ, lão tử đến là để hỏi báo cáo khám nghiệm nữ thi không đầu kia.
Buổi trưa, Bạch Linh ăn mỹ vị- gà trống hầm, trở về phòng làm việc lấy lại tinh thần, chuẩn bị và bắt đầu chiến đấu quyết tử với thế lực tội ác xâm chiếm địa cầu.
Đại Tăng vừa bước vào phòng làm việc liền thấy khí thế hùng hùng như chọi gà của Tiểu Bạch.
Mỉm cười, ngoắc tay, nhẹ giọng nói " Tiểu Bạch, đi tìm Tầm pháp y giục báo cáo khám nghiệm nữ thi không đầu nhanh một chút."
Tiểu Bạch liền thẳng người tư thế trong nháy mắt hóa đá.
Mào gà rũ xuống, dũng sĩ chọi gà Tiểu Bạch chầm chậm lê bước tiến về phía phòng khám tử thi.
Không biết người nào đó mở radio cũ đang hát kinh kịch: Xuất quân chưa thắng người đã chết ~~~
Đi tới cửa khoa pháp y, Tiểu Bạch thấy một người mặc đồng phục an ninh không nhúc nhích canh giữ ở cửa, hắc hắc, người đội bảo vệ thật thẳng thắn, Tiểu Bạch tâm tình khoái trá vỗ vai người kia, đang muốn chào hỏi, đột nhiên phát hiện mũ bảo vệ rơi xuống, lộ ra cái đầu lâu khô trắng xóa.
Hai mắt Tiểu Bạch và đầu lâu khô đối diện trong giây lát.
" A aaaaaaaaaaaaaa........"
Cửa khoa pháp y mở ra, Khả Khả mỉm cười dựa vào cạnh cửa, nhìn dáng vẻ sợ đến mất hồn mất vía của Tiểu Bạch.
" Tầm... Tầm... Tầm..." Tiểu Bạch cố gắng hoàn hồn.
" Học cách dùng xương cốt của những mẫu tiêu bản, báo động hiệu quả thật tốt", Khả Khả đáng giá, " Báo cáo gần xong rồi, vào đi".
Tiểu Bạch thật sự hóa đá.
Lòng Tiểu Bạch vỡ vụn thành nhiều mảnh nhỏ, theo Tầm Khả Nhiên vào phòng khám tử thi, hít hít, hương vị ca-ca ngọt ngào tản ra khắp phòng, đột nhiên khiến cho tâm tình anh thả lỏng đôi chút.
" Thế này là thích mùi vị thi thể?" Khả Khả chế nhạo.
Tiểu Bạch lắc đầu nguầy nguậy.
" Lại đây, cái này của anh", Cô đem một phần báo cáo giao cho Tiểu Bạch, " Lão đại các anh thích nhất báo cáo nữ thi không đầu, có vết cắt ở cổ sau khi chết"
" Ôi chao, vậy cô ta chết như thế nào?"
" Trên người không có vết thương trí mạng nào, máu trong cơ thể đỏ sậm, cơ quan nội tạng tụ huyết,màng tim phổi có tình trạng xuất huyết ở hầu hết mọi phía, rất có thể do ngạt thở dẫn đến tử vong. Có tất cả ba điểm trọng tâm tôi ghi chú rõ trong báo cáo, đầu tiên là vết cắt ở gáy do 1 loại cưa điện tạo thành, ảnh chụp phân tích vết cắt cụ thể đang đợi khoa tư liệu đối chiếu, nếu như may mắn sẽ tìm được loại cưa điện và địa điểm tiêu thụ; thứ hai là trong cơ thể của thi thể có dùng áo mưa, đồng thời trước khi chết có dấu vết cọ sát, nhưng trong cơ thể lại không tìm thấy dấu vết của kẻ khác; thứ ba là bên ngoài thi thể rất sạch sẽ."
" Sạch sẽ?"
" Đúng vậy, bất kể là trong móng tay hoặc những chỗ nhỏ khác, ngoại trừ bên ngoài thi thể có dính chút bụi đất thì không có bất cứ sợi tóc nào của người khác."
" Ý của cô là?"
" Gấp báo cáo trong tay anh lại." Khả Khả xoay người đối mặt với Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch ngạc nhiên.
" Gấp báo cáo trong tay anh lại", Khả Khả lặp lại, " Pháp y báo cáo là căn cứ hoàn toàn vào sự thật, gấp báo cáo lại, tôi cho anh biết một vài điểm không hợp lí. Tôi thấy trong báo cáo ghi phát hiện thi thể đang lõa lộ trong đống rác, vứt thi thể như vậy thì trên thi thể có bụi đất là chuyện bình thường, nhưng trong móng tay lại không có tế bào da hay tóc vụn nào, điều đó là không bình thường."
" Cô nghĩ thi thể đã bị tẩy rửa?" Tiểu Bạch phản ứng lại.
" Chỉ có thể là như vậy."
" Tên này thật giảo hoạt!" Tiểu Bạch buồn bã nói.
" Không chỉ giảo hoạt, mà còn bình tĩnh đến đáng sợ, rất có khả năng hắn thắt cổ nạn nhân đến chết, sau đó đem cắt đầu- nơi lưu lại chứng cứ nhiều nhất, mang thi thể đi tẩy rửa rồi tùy tiện ném thi thể ở bãi rác, những việc này không phải người bình thường có thể thuận lợi hoàn thành được. Một góc độ khác mà nói, không có đầu, đầu tiên rất khó điều tra rõ thân phận, mà may mắn điều tra được thân phận, chứng cứ trên thi thể đều bị tẩy sạch, không thể điều tra ra được."
"... đây thật là một tin xấu?"
" Anh muốn từ bỏ?" Khả Khả ngẩng đầu cười liếc nhìn Bạch Linh.
" Đương nhiên không!  Lão tử làm sao mà từ bỏ!" Có lẽ bị khuôn mặt tươi cười của cô gái kích động, Bạch Linh gào lên.
Khả Khả cười cười sờ mũi một cái, nghĩ thầm anh vì không có Đại Tăng ở đây mới dám xưng lão tử." Tôi còn chưa nói hết" Cô bưng cái cốc trên bàn lên, " bên trong thi thể có dùng áo mưa, nhưng bị dồn lại đến biến dạng, anh thấy thế nào?"
" Thấy thế nào? Chính là đã từng quan hệ."
" Trong thân thể không có ****."
" ... Vậy là nam cũng dùng."
" Nữ đã dùng sao nam còn dùng làm gì?"
"... đó là, hay là nam không biết nữ cũng dùng?"
" Phụ nữ kiểu gì vậy, không biết đàn ông đã dùng sao mà còn tự mình chuẩn bị áo mưa?" Khả Khả hỏi.
Tiểu Bạch mù mờ.
" Phụ nữ kiểu gì vậy, quan hệ với đàn ông... ít nhất... quan hệ cũng chưa từng lên giường?"
Tiểu Bạch nhíu mày, có chút sáng tỏ.
" Đổi lại là anh, nếu anh là hung thủ, anh bình tĩnh, to gan, đặt kế hoạch rất chu đáo chặt chẽ, anh muốn thi thể không thể điều tra ra thân phận, đây xuất phát từ lẽ thường"
" Tốt nhất, không ai để ý người này không phải mất tích." Tiểu Bạch dần dần hiểu ra.
Khả Khả uống một ngụm ca-cao, " Có một loại phụ nữ, tự mình dùng áo mưa và đàn ông ****, không cần nói nhiều lời, phạm vi mất tích ở chỗ không ai để ý."
Bạch Linh cúi đầu suy nghĩ điều gì đó. " Làm ăn kiểu này, toàn thành phố có mấy nghìn người, rất khó tìm."
Khả Khả cười nói, " Phụ nữ khó tìm nhưng cưa điện lại không khó."
Bạch Linh ngẩng cao đầu " Đúng nha, cưa điện không thể mua được ở siêu thị, nhất định phải đến một hiệu kim khí chuyên nghiệp. Cô nói sớm chút thì không phải có phương hướng rồi sao"
Khả Khả ngẩng đầu nhìn anh ta " Tôi và anh nói nhiều như vậy, là để cho anh biết, tên này nguy hiểm đến mức nào, thông minh, to gan, thủ đoạn độc ác, hơn nữa, " cô chỉ chỉ tủ đông lạnh hiệu 64 " Rất có khả năng, đây mới chỉ là bắt đầu, nếu như các anh không bắt được hắn."
Bạch Linh trầm mặc.
Cửa phòng kẽo kẹt bị đẩy ra, trợ lý Hiểu Triết đi vào, thấy Bạch Linh đứng cạnh Tầm Khả Nhiên, vẻ mặt nghiêm túc, bầu không khí nặng nề, vẻ mặt chủ nghĩa xã hội thù mới hận cũ biểu tình.
Bạch Linh không nói lời nào, cầm lấy báo cáo khám nghiệm tử thi trên bàn đi ra ngoài.
" Chị Tầm, anh ta sao vậy...?" Hiểu Triết tò mò hỏi.
Khả Nhiên mỉm cười," Không có gì, bị thi thể hù dọa. Ôi chao, em cầm báo cáo vụ tai nạn giao thông đến à?" Khả Nhiên đi tới bàn khám nghiệm tử thi bên kia, xốc tấm vải trắng lên.
" Dạ" Hiểu Triết mở báo cáo ra, " khoảng 21h ngày 21 tháng 10,  người gây ra taai nạn đang di chuyển trên đường cao tốc hướng bắc nam, khi đi qua gần thành nam, người đó phanh chậm nên đâm chết người, nghiền nát nửa thân dưới còn kéo lê nạn nhân tầm mười năm thước. Qua điều tra, người đâm xe có nồng độ cồn 27%, còn khăng khăng nói người chết từ lề đường đột nhiên lao ra dẫn đến sự cố phát sinh, nói người chết muốn tự sát."
Khả Nhiên quan sát thi thể, " Bọn họ muốn kiểm tra cái gì?"
" Đưa chị xem một chút giấy giới thiệu của cục giao thông, muốn kiểm tra vết thương trí mạng khi đâm xe là sau khi kéo đi và nghiền nát, nếu có thể, có hay không muốn chứng cứ rõ ràng người chết có phải muốn tự sát hay không, bọn họ đối với chuyện định tính này có chút bất đồng."
" Dạ..." Khả Nhiên đi một vòng quanh bàn khám nghiệm xem xét, Hiểu Triết nghĩ cô thế nào lại mang dáng vẻ xem xét thịt heo trong quầy. Đương lúc miên man suy nghĩ, Khả Nhiên đeo bao tay nói Hiểu Triết qua đây, em chuẩn bị làm một kiểm nghiệm nhỏ.
Hì hì, Hiểu Triết vẻ mặt nịnh nọt, chị Tầm, ngộ nhỡ không thể không ghi chép lại kết quả báo lên trên?
Sẽ không, Khả Nhiên vẻ mặt điềm đạm, không thể? chị sẽ dạy cho em đại cương pháp y học, chương 1 đến chương 3: Viết tay một lần.
Hiểu Triết nảy sinh một loại kích động cùng người trên bàn này đổi chỗ.

Từ Uyển Lỵ mới vào cảnh đội được gần nửa năm, bình thường chỉ làm công việc văn thư phụ giúp, nhưng thực ra cô ta có mục tiêu bí mật riêng: Tiếp cận Chu Đại Tăng- người đang đi tới.
" Ôi chao, Uyển Lỵ" Trên hành lang Đại Tăng nhìn thoáng qua cô ta, trên mặt mang nét cười vui vẻ.
" Đội trưởng, được nhận tiền thưởng sao?" Uyển Lỵ vốn đang đi về hướng đông, bỗng nhiên vòng lại theo sau lưng Đại Tăng.
" Không có, ai nói vậy?"
" Vậy sao vẻ mặt sáng lạn thế kia?"
Đại Tăng sờ sờ mặt mình, " Có sao? Ừ... Tôi nghĩ đã gặp một cô gái rất thú vị".
Thú vị? Cô gái? Đầu óc Uyển Lỵ thoáng cái xoay vòng mờ mịt.
" Ôi chao, cô có biết cái cô gái nhỏ ở khoa pháp y không? Thích uống ca-cao ấy" Đại Tăng vừa nói Từ Uyển Lỵ liền khựng lại.
" Anh nói....ai?"
" Nữ pháp y, họ Tầm" Đại Tăng trả lời.
" A... đúng rồi, rất quen." Uyển Lỵ vẻ mặt tươi cười nhưng nói thầm trong lòng, cái quái gì, sao lại có thể khiến đội trưởng cảm thấy hứng thú? Hình như mình đã nghe ai đó nhắc đến cô ta, chẳng phải cũng chỉ là một tiểu nha đầu chừng 20 tuổi thôi sao?





0 comments:

Post a Comment

 
Toggle Footer